Cái cây bé tí
Nhúm đất tẻo teo
Cành thì trơ trọi
Vậy mà vẫn xanh
Mỗi năm mỗi lớn
Bằng ngón tay người
Người nhìn người ngó
Cây gì lạ chi
Tên thì không có
Đời vậy mà vui!
LataHa
—
Ta là ai giữa bốn bể mênh mông này, ta là ai giữa vụ trụ bao la không có nơi bắt đầu càng không có điểm kết thúc. Ta cứ đi tìm, tìm mãi bao nhiêu đời bao nhiêu kiếp, ta không biết mình tìm gì, ta không biết mình về đâu. Cuộc đời cứ quăng quật lên xuống trái ngang. Ta đi để trải nghiệm.
Đời ta cứ thế đi theo dòng chảy của sự hỗn mang & trật tự, hết đối cực này đến đối cực khác. Ví như tiếng khóc của đứa trẻ mới chào đời và nụ cười hạnh phúc của mẹ cha hay như hơi thở nhẹ bẫng của người ra đi và sự nghẹn ngào của người ở lại. Ta đi để trở về.
Mỗi sáng thức dậy là ta đang sống một cuộc đời mới, hạnh phúc hay khổ đau là do ta chọn.
Đêm về ngả lưng nằm xuống, ta đi về cõi mộng hư vô, ta hòa cùng ánh sáng nguồn cội. Ta ở đó sum vầy cùng tạo hóa.
Ta không có tên, Ta không có tuổi, đời ta cứ thế và vui!