Quyển sách này đọc mãi, đọc mãi gần 1 tháng mới xong vì vừa đọc, vừa ngẫm, vừa thẩm thấu. Trong trọn bộ sách của tác giả Miguel, mình thích nhất là quyển này, thích hơn cả quyển Bốn thỏa ước nổi tiếng nữa.

Phần tác giả nói về những vai diễn mà chúng ta có trong sân khấu cuộc đời này khiến cho mình nghiêm túc suy nghĩ và tự vấn bản thân mình rất nhiều, để rồi mình nhận ra mình cũng mang trên người nhiều chiếc mặt nạ, có cái mình biết, có cái mình cố tình, có cái mình còn không biết là mình có. Những chiếc mặt nạ này được sản xuất ngay trong chính gia đình, trong trường học và trong xã hội công nghiệp nơi chúng ta đang sống. Đeo mặt nạ là vì chúng ta đã quên mất bản thể xinh đẹp của mình, đeo mặt nạ là để che giấu đi những điểm chưa hoàn thiện, để tự phòng vệ bản thân, để không bị tổn thương. Có khi chiếc mặt nạ đó được đeo chặt đến mức chúng ta cứ tưởng đó là gương mặt thật của mình.

Mình thấy mình may mắn thật, vì được đời vả cho văng cái mặt nạ xuống, văng hết cái này đến cái kia. Để rồi khi soi mình trong gương là một gương mặt vừa lạ vừa quen. 

Phần tác giả nói về ai cũng là vai chính trong cuộc đời của mỗi người, và xung quanh là vai phụ đã gỡ bỏ đi những nặng nề trong tâm trí mình. Sự thật là, chả ai đủ thời gian để quan tâm đến mình cả, vì người ta đang bận rộn với cuộc sống và vai diễn của họ. Cho dù có là gia đình đi nữa thì họ và ta cũng có những vai khác nhau. Điều này đã ngốn mất của mình nhiều năm sống trong sự dằn vặt, dày vò và áp đặt. Một sự thật mình đã biết từ lâu, chỉ là không chịu tin, không chịu buông nên tự cho mình sự cố gắng vô ích. Đi từ biết sang hiểu và đủ trí tuệ để buông bỏ là cả một quá trình dài, người ta hay gọi đó là hành trình nhân sinh, hay là đời sống tâm linh của những con người thật sự trưởng thành.

Làn sương che mờ tâm trí tưởng mỏng nhưng dày. Nó đã ở đó qua vô lượng kiếp sống, nó đã tồn tại qua bao kiếp nhân sinh.Tri thức trong quyển sách không hề xa lạ, cũng không phải gọi là khám phá gì gọi là đột phá, thế nhưng cái tri thức mà ai cũng biết này lại là thứ mà cả nhân loại bao nhiêu thế hệ tìm kiếm.

Cứ nghĩ mình biết hóa ra mình chẳng biết gì
Cứ nghĩ mình hiểu hóa ra mình chẳng hiểu gì

Theo mình nghĩ, quyển này nên là quyển được đọc trước nhất trong bộ sách, càng nên được đưa vào giảng dạy ở trường từ cấp hai trở lên (thậm chí cấp một nếu được chuyển hóa thành ngôn ngữ cho các em nhỏ dễ hiểu).

Quyển sách nên đọc thật nhiều lần

{"email":"Email address invalid","url":"Website address invalid","required":"Required field missing"}
>