Đây không phải là tóm tắt sách, và mình cũng chả nói gì liên quan đến nội dung sách trong bài viết dưới này. Tất cả chỉ đơn giản đó là những khám phá mình có trong suốt quá trình đọc.
- Không phải cứ cái gì hay cũng có giá trị với mình cả. Suốt quá trình đọc, mình nhận ra từ nhiều tháng nay mình đã loại bỏ đi khá nhiều thứ đã từng hay ho trong cuộc sống của mình.
- Sống chậm lại, suy nghĩ sâu sắc hơn và ra quyết định cũng chín chắn và mang tính ảnh hưởng lâu dài hơn. Đương nhiên là không phải từ quyển sách này thôi mà là từ nhiều bài học và trải nghiệm cộng gộp lại.
- Hành trình khám phá bản thân là một hành trình đi tìm kho báu trần gian tuyệt nhất trên đời – Hành trình vượt khó, vượt lên chính mình là một hành trình gian nan nhất trần đời, thế nhưng quả ngọt của nó luôn là một điều không ai có thể lấy đi khỏi mình cả. Từ nhiều tháng qua, mình đang đào sâu hơn vào tất cả những gì mình đang có, những gì đang diễn ra xung quanh và cũng là hành trình làm mới bản thân, đi tìm lại mục đích sống của mình.
- Những điều trước kia chỉ nói toàn lý thuyết suông, những tri kiến ngày xưa bám víu vì mình thông minh và học nhanh, nay được chuyển hóa thành bài học và trải nghiệm và có thể sẻ chia một cách rành mạch, rõ ràng để chạm tới trái tim người khác. Đồng thời cũng nhận ra, con người mình chỉ thực sự thẩm thấu được khi đi qua trải nghiệm thực tế. Biết nhiều, chưa chắc hay. Hiểu nhiều, chưa chắc giỏi. Làm được đi rồi tính.
- WHY là một câu hỏi lớn, không phải ai cũng tìm ra được. Tìm được rồi chưa chắc giữ được nó bền vững. Càng phát triển, càng dễ bị rời xa mục đích thật sự. Đã từng nghe tedtalk của Simon, đã từng đọc quyển sách một lần, chả hiểu gì hết chỉ thấy nó hay, chỉ thấy tự hào check vào mục đã đọc một trong những quyển sách hay ho của thế giới. Giờ đọc lại lần hai với nhiều trải nghiệm và bài học đúc kết; cộng thêm với kinh nghiệm đi làm có thâm niên và thâm luôn cả mắt, tự thấy nó không còn hay nữa mà là những đường dẫn cho việc chiêm nghiệm và ứng dụng trong thực tế.
- Đã từng có 1 thời gian mình bị mất đi niềm vui đọc sách, càng cố càng chán. Thế là bỏ, nghỉ chơi, không đọc gì trong hơn 3-4 tháng trời. Thế nhưng thói quen đi mua sách mới mỗi tháng vẫn duy trì đều đặn. Giờ, đã tìm lại đam mê đọc sách, đã cảm nhận được sự phấn khích khi ngửi mùi sách mới, khi tay chạm vào giấy. Giờ, đọc không phải để khoe khoang tôi đọc nhiều sách đấy, càng không phải đọc để check vào tôi đã hoàn thành bao nhiêu quyển sách trong tháng/năm này. Giờ đọc trong tâm thế tự do, vui vẻ, đọc đến đâu hành đến đấy, đọc đến đâu chán lại thôi. Tơi đâu hay tới đó.
- Bởi vì cuối quyển sách có nói nếu quyển sách này truyền cảm hứng cho mày thì mày gửi nó cho đứa mà mày muốn truyền cảm hứng cho nó. Mình đã làm điều đấy, bằng những cuộc hội thoại sâu sắc. Thật tuyệt khi có thể hiện những suy nghĩ và cảm nhận bản thân thông qua ngôn từ –> như thầy Dave Buck có nói “I create as I speak” (tôi sáng tạo khi tôi nói ra)
- Bởi vì đã nhận lời chơi môt cái game lớn, bởi vì đã tự cắt đường lùi nên giờ chỉ có tiến lên phía trước là lựa chọn duy nhất. Càng chơi càng sợ, càng sợ lại càng vui. Và khi mình biết ly do đằng sau tất cả những gì mình làm thì cái game nó càng vui dữ nữa. Đó chính là vì mình đang tiến vào Growth Zone – Khu vực phát triển.
- Sau chuyến đi liên tục tưởng giảm vài kí lô ai dè tăng thêm gần 2,5kg. Ủa, tại sao bắt đầu tập thể dục lại mập lên dzị?? Đã đạt mức cân kỉ lục từ hồi còn trẻ tới giờ. Ah hi hi, thôi kệ, dzui & khỏe là được rồi.
Hết bài.