Mình biết đến Chi Nguyễn và kênh youtube The Present Writer cũng mới được hơn 1 năm nay thôi, nhờ xem kênh youtube của Chi mà tâm hồn mình cũng được thư thái nhẹ nhàng hơn nhất là vào đỉnh dịch covid ở SG năm vừa qua.

Các kênh video của Chi chia sẻ về cuộc sống, về công việc và những bài học giá trị trên hành trình của Chi đã truyền cảm hứng cho mình rất nhiều. Một trong những giá trị mà mình nhận được lớn nhất từ việc xem video của Chi đó là học cách tập trung. Lúc còn nhỏ, mình khó ngồi yên lắm, cứ hay cựa quậy, hết tìm cái này đến làm cái khác. Tai thì vẫn nghe đấy, như thân thì ở nơi nào mất rồi. Mình không dám chắc có phải bị chứng tăng động giảm chú ý không nữa nhưng nghe các triệu chứng thì thấy có vẻ giống.

Giá trị thứ hai mà mình nhận được đó là việc can đảm làm mấy cái video review sách như một bước đầu vượt qua khỏi vùng sợ hãi của mình. Trời ơi, giờ xem lại các video, vừa thấy nó buồn cười vì bưng nguyên cái mặt bánh bao lúc mới ngủ dậy ra làm ở ban công, lại kê sát cái màn hình nên video thấy mỗi cái mặt mình nó to đùng; lại vừa thấy tự hào là dù gì thì mình cũng đã vượt qua nỗi sợ để hành động.

Cũng có lúc thấy tự hào lắm, vì Chi đã mang giá trị Việt lan tỏa ra xa và cũng có nhiều lúc ngưỡng mộ Chi lắm, vì cùng tuổi mà bạn đã làm được rất nhiều điều ý nghĩa và rồi hiện tại thì biết ơn lắm, vì hành trình của Chi đã lan tỏa sang cho mình, để mình bước trên con đường riêng, để mình cũng nguyện trao đi giá trị bằng những điều rất mộc mạc và bình dị.

Chủ nghĩa tối giản – ngày trước mình hiểu sai vô cùng. Vì cứ nhìn những bạn quăng hết đồ ra ngoài rồi sống trong 1 căn nhà vô cùng là đơn điệu và họ gọi đó là chủ nghĩa tối giản, làm mình có đôi chút không thiện cảm lắm.

Chủ nghĩa tối giản – khi bắt đầu tìm hiểu từ các chia sẻ trên video của Chi rồi đọc sách thì mình nhận ra được một điều cốt tủy, đó là tối giản trong tư duy, tối giản trong suy nghĩ và trong lựa chọn. Khi hiểu được điều này nó giống như 1 khoảng khắc Aha mà ở đó mọi thứ trong cuộc sống trở nên đơn giản đến độ mình phải bật cười. Cười cho sự phức tạp của mình, cười cho những trằn trọc và sự thừa mứa của mình.

Bản thân mình cũng không phải dạng thích tích cóp đồ đạc, mình cũng không thích trong nhà có quá nhiều đồ mà phải là có nhiều không gian, ngăn nắp, thoáng đãng và nắng gió có thể vào chơi là tuyệt vời. Thế nhưng khi ngồi “quét” lại toàn bộ căn nhà, “quét” tâm trí, “quét” lại cuộc sống của mình, thì mình cũng nhận ra được nhiều điều cần phải được dọn dẹp. Nếu lúc trước hay ậm ừ kiểu để để dành từ từ hẵng làm, thôi để lại, biết đâu sau này cần thì bây giờ nhờ có sự tối giản trong suy nghĩ mà mình dọn dẹp cuộc sống cũng nhẹ nhàng hơn. Kết hợp với thiền định và việc tu học, mà mình cũng sống trong hiện tại thường xuyên hơn, bớt phức tạp hóa, bớt drama, bớt du hành thời gian hơn.

 

{"email":"Email address invalid","url":"Website address invalid","required":"Required field missing"}
>