2022 của mình là một năm đầy những nốt thăng & trầm – Đẹp đẽ & quyết liệt.
- Đó là một năm của những chuyến đi – đến những vùng trời mới, chuyến đến sống ở một nơi mới cùng với việc cởi bỏ đi những tri kiến cũ kỹ.
- Đó là năm của sự DÁM, dám nghĩ, dám làm, dám chấp nhận những thay đổi đến với mình, dám bỏ đi những gì mình đang có, dám đối diện với con người trần trụi nhất của mình
- Đó là năm của những kết nối, cho mình được gặp gỡ những con người tuyệt vời nhất trên đời này. Có những con người mà tỉ lệ chúng ta có thể gặp ở trong đời là siêu hiếm, mà mình đã được gặp, đã được kết nối bằng nhiều cách khác nhau. Có duyên, ắt sẽ gặp là một câu nói thật đúng trong hành trình này của mình.
- Và đây còn là năm của sự học và bỏ đi những điều đã biết và đó là một hành trình sẽ được tiếp tục mãi về sau.
Chương trình countdown ngoài kia đang nóng lên hơn bao giờ hết, còn một vài giờ nữa thôi là tất cả chúng ta cùng bước sang một năm mới.
Tuần cuối cùng của năm, mình đã lựa chọn một điều mà trước giờ chưa từng làm đó là thực hiện một tuần lặng yên. Lần đầu hẹn hò với bản thân lâu đến vậy; lần đầu tiên chân thành ngồi lại với bản thân để nghe, để chạm và để đón nhận.
Ở trong sự lặng yên đó, mình cảm nhận cơn sóng của những thay đổi rõ rệt hơn bao giờ hết. Lần đầu tiên trong đời, mình nhìn thấy mình đã ngồi yên được giữa tâm bão – Đó là cơn bão của những thay đổi, của sự thanh lọc và cả quá trình định hình con người mới mà mình đang trở thành. Một sự chuyển hóa quyết liệt như thể chạy đua cùng thời gian, giống như đang chạy nước rút để về đích. Nó đau và đẹp vô cùng.
Nếu là những năm cũ, mình sẽ lôi cái checklist của năm trước ra xem là năm nay đã làm được gì, đã đi được đâu, đã có thêm được những gì; theo thói quen, mình sẽ lại bê những gì chưa làm được của năm nay vào năm sau rồi bổ sung vào đó là những gì mình mong muốn. Thế nhưng từ khi covid mang đi những người mình yêu thương rời đi, nó là khiến mình bỏ đi thói quen đó. Mình đã thôi không lập kế hoạch nữa mà học cách hiện diện trong từng giây phút mình còn thở. Và học cách tận hưởng với từng ngã rẽ bất ngờ. Điều này không có nghĩa là mình không còn thiết lập mục tiêu và kế hoạch hành động mà ngược lại, mình càng cam kết với mục tiêu cũng như quyết liệt hơn trong các hành động cần làm.
Càng trưởng thành, mình lại càng biết ơn & trân quý hơn những thách thức và những lần vấp ngã. Vì nó dạy mình cách đứng lên mạnh mẽ hơn trước.
Càng lớn, mình càng có ít bạn đi, nhưng từng kết nối mình chăm chút như chăm một cái cây, tưới tẩm và vun vén cho nó thật đàng hoàng thay vì có một danh sách dài những người bạn xã giao qua loa, hay một con số ấn tượng trong danh sách bạn bè trên mạng xã hội.
Người thầy vĩ đại nhất hóa ra lại chính là cuộc đời mình. Khi khám phá ra được điều đó, mình như một đứa trẻ, vỡ òa, hạnh phúc và ôm chầm lấy cuộc sống ấy.
2022, bài học của bạn dành cho mình thât đẹp, thật ý nghĩa. Mình đã tìm được con đường, đã tìm thấy lối ra, ó nằm ở ngay trong tâm trí mình, ở ngay dưới chân mình.
Cảm ơn bạn đã ở cùng mình trong 365 ngày qua, đã cho mình lớn lên thêm một chút nữa và hình thành những tư duy đột phá để bây giờ mình sẵn sàng cho 2023 với một con người hoàn toàn mới.
Mỗi ngày 24h đối với mình bây giờ đều là ngày đầu tiên, đầy háo hức, hân hoan và trân trọng.
Có rất nhiều người đã chạm đến mình, đã dẫn đường và nâng đỡ mình trong quá trình phá kén này, không thể nói hết được lời cảm ơn trong một bài viết ngắn. Chỉ biết trân quý, yêu thương và biết ơn vô cùng và mình trả ơn bằng cách đi để chạm, để tiếp nối và đáp đền.
Xin cảm ơn rất nhiều
LataHa 31.12.2022
Hành trình sống với giấc mơ Người dẫn đường