Phải thú nhận rằng mình thích cái gì nó chill chill chứ không thích đi tập thể dục vì chưa tìm thấy niềm vui trong việc đó mà chỉ thấy mệt, đổ mồ hôi (điều này mình rất không thích). Cũng như mình thích đi bơi nhưng lại lười đi một mình (bơi lội là môn duy nhất mà rủ là đi). Vì vậy mà nó dẫn đến mọi tâm lý & hành vi là né & né của mình í.
Tập thể dục tốt cho sức khỏe (ai cũng biết), nhưng không phải ai cũng làm (trong đó có mình). Bởi vậy hôm trước đi vô phòng gym định đăng ký mà sau 3 nốt nhạc đã quay xe bỏ chạy vì biết mình sẽ không đến nữa, không cam kết với cái phòng gym đó nổi.
Và ngày hôm nay sau bao lần trầy trật lần lữa đủ mọi lý do thì mình đã thành công để ngồi dậy tập yoga lúc 5h sáng. Phải nói thiệt là tập với hai con mắt nhắm nghiền và tay chân quơ quào cứng đơ hết trơn luôn. Phải hơn 1 năm rồi đó, mới vận động trở lại, nhưng dù gì thì nó cũng đã là bước đệm đầu tiên để cho mình từng bước quay trở lại với việc chăm sóc sức khỏe bản thân.
Hậu covid là một quá trình hồi phục sức khỏe khá là gian nan và nó khiến cho mình phải nhìn lại về tình trạng của mình. Và khi có người hỏi mình nếu cứ tiếp tục như thế trong vòng 1 năm nữa thì em sẽ trở thành người như thế nào? Mình đã không viện lý do nữa.
Chắc chắn có người bảo để rồi xem Thảo Thảo siêng năng được bao lâu, và mình đã nghe rồi.
Mình cũng chẳng biết, chỉ biết rằng từ khi nắm được phương pháp This is Day ONE là cứ vậy mà áp dụng cho những việc mình muốn làm thôi. Mình cũng không mong đợi gì ở bản thân quá nhiều trong khía cạnh này, chỉ đủ tin tưởng rằng những bài học vừa qua sẽ giúp mình tìm lại được khả năng và sức mạnh mà mình đã từng làm được.
Hình ngày xưa, thời còn khỏe và còn trẻ. Giờ vẫn trẻ mà để khỏe thì phải tập.
LataHa 12.12.2022
Hành trình sống với giấc mơ Người Dẫn Đường
{"email":"Email address invalid","url":"Website address invalid","required":"Required field missing"}
>