Cuối tuần, mình lựa chọn dừng lại tất cả mọi việc mình đang làm, dừng lại để quan sát điều gì đang thực sự xảy ra, dừng lại để cảm nhận dòng năng lượng đang vây lấy mình, đang chảy xung quanh cuộc sống của mình và nhận ra được nhiều điều sâu sắc, nhiều góc nhìn mà trước giờ bận quá không để ý đến. Có những lời nhắc liên tục xuất hiện trước mặt qua nhiều kênh mà không để ý vì mải mê chạy theo những mong muốn & tham vọng hoàn thành/chinh phục mục tiêu.
Bản thân mình đến thời điểm này tự thấy mình rất may mắn vì được đi qua nhiều trải nghiệm cần thiết cho sự trưởng thành của bản thân. May mắn vì có những đồng đội yêu thương và nghiêm khắc. Tình yêu đủ lớn để khi cần thiết họ đứng ra nhắc nhở mình khi mình bị lạc đường, la rầy mình khi mình bắt đầu có tâm thế tiêu cực, luôn gọi mình quay lại với giấc mơ lớn của cuộc đời mình. Trong đời người chúng ta, ai cũng muốn có những mối quan hệ như thế phải hông? vì vậy mà khi soi chiếu bản thân, mình cũng phải tự dặn lòng hãy trở thành một người như thế với những người khác. Người dẫn đường đối với mình không phải là dẫn người ta đi theo con đường của mình mà là chỉ cho họ con đường của họ, chia sẻ hành trình cùng họ, tin tưởng vào khả năng của họ đồng thời đủ sức mạnh để gọi tên họ mỗi khi họ bị lạc đường. Đó mới chính là người dẫn đường đúng đắn.
Ngày hôm nay, mình đã hoàn thành phần dịch xong 400 trang tài liệu. Một tập tài liệu đã cho mình nhiều cung bậc cảm xúc trong suốt quá trình dịch thuật và những bài học sâu sắc để phản tư về bản thân, về các lựa chọn, tư duy cùng với định nghĩa về cuộc đời mình đang sống.
Và ngày hôm nay, mình được gọi tên để quay về bằng một bài thơ của thầy Trịnh Thắng.
“Trời mây vần vũ sinh ra vận
May rủi tự tay thế mới hay”
Ảnh chụp bởi một người thương.

LataHa 11.12.2022
Hành trình sống với giấc mơ Người Dẫn Đường