Hôm qua mình phải ghi nhận về một ngày mà mình không hiện diện trọn vẹn. Mình cứ miên man trong một thế giới riêng, về điều mình muốn, mình đang và mình không muốn làm.
Hôm qua mình phải ghi nhận về một ngày mình đi giải quyết hộ công việc của người khác và đến cuối ngày việc họ xong rồi, việc mình vẫn chưa. Tự mình nói có và rồi tự mình quay qua trách móc mình. Nó lại kéo mình quay về với bài học của sự tập trung, kỷ luật bản thân và về cái cam kết sống chết của mình, về bài học của anh chăn cừu và người đốn củi.
Hôm qua về nhà đi ngủ trong một tâm lý hơi bị tiêu cực vì vậy mà mình đã không ghi chép hay chia sẻ gì cả. Và kể cả sáng nay thức đậy vẫn thấy đầu óc chưa được tỉnh táo và tươi mới lắm. Có thể do nguồn năng lượng lúc đi ngủ nó bị đọng lại cho đến giờ. Nên hôm nay, mình cho phép bản thân được một ngày tạm gác lại hết mọi việc, tạm bỏ qua máy tính và các tài liệu. Chỉ có giấy & bút, cùng một list nhạc yêu thích và ly cà phê ngon, rồi sau đó đi hốt cớt mèo và chở con Minà đi chơi
Cũng là mình, đang rầu rĩ gần chớt, ai mà rầu rĩ tìm đến mình thì mình lại biến hóa mang gương mặt tươi tắn và tấu hài cho người ta vui. Thế là mọi người cứ nghĩ rằng Thảo luôn vui vẻ và không biết buồn.
Ừ có lẽ mình muốn lan tỏa năng lượng tích cực, và thật sự mình cũng cần được truyển năng lượng nữa.
LataHa 10.12.2022
Hành trình sống với giấc mơ Người Dẫn Đường