Ngày hôm nay mình đã có một trải nghiệm cực kì vô giá và đó như cú tát giáng thẳng vào mình, một bài học đến từ trí tuệ bên trong.
Gần cuối năm, thật sự nhiều việc và nhiều áp lực. Đồng thời đây còn là một giai đoạn của sự chuyển giao giữa cái cũ và mới đối với mình. Thế nên việc bản thân thường xuyên bị mất năng lượng và stress là điều không thể tránh khỏi. Mình thường cố gắng hồi phục thông qua việc ăn và ngủ và ở một mình, quan sát, hít thở và thiền định.

Ngày hôm nay, mình chợt nhận ra cơ chế / hệ thống ngầm chạy tự động bên trong bộ não, cảm xúc và hành vi của mình một cách sáng tỏ. Nhờ có công rèn luyện cho việc quan sát từng cử chỉ & hành vi mà nay mình được nhận một món quà. Mình đã đóng cả hai vai trò ngay tại cùng một thời điểm đấy. Cùng 1 lúc, đồng thời là diễn viên trên sân khấu kịch, vừa là người quan sát toàn bộ quá trình.

Sân khấu đó, mình đóng cả ba vai diễn trong cùng 1 tình huống. Bài học này mình nhận được từ quyển sách Coaching Habit . Thế là phát nguyện quan sát, quan sát, quan sát. Giờ toại nguyện rồi, và hiểu được cơ chế vận hành của nó. Rất vi tế, rất nhỏ mà nếu không tỉnh thức để nhận ra. Chúng ta sẽ diễn các vai này cả đời.

Hôm nay lỡ buông lời khó nghe với một bạn, vừa nói xong là sự ăn năn nó dấy lên bao trùm lấy cái cảm giác hả hê. Nhận ra con người mình không phải là thế, nó chỉ là cái nhân của sự tức giận, của sự căng thẳng kéo dài và nó không phải là mình. Việc mình làm ngay lúc đó là tìm lấy một người mình thật sự tin tưởng để chia sẻ tâm can. Mình không cần sự hướng dẫn phải làm gì tiếp theo vì mình biết, và mình đã đến để nói ngay lời xin lỗi với người kia. Điều khiến mình nhận ra một cách sâu sắc đó là, con người – being rất đời và mình cần chấp nhận để vượt qua.

Hôm nay, vì tuột năng lượng nên bị mệt và lên cơn suyễn giữa đường về nhà, tìm mãi không có thuốc mới nhớ ra mình đã cất nó đi rồi vì nghĩ không cần đến nữa. Lê lết đến nhà thuốc nói không ra hơi, ngồi thừ ở đó một lúc mới có thể tỉnh táo đi về nhà. Và thật sự là bài học này rất là nguy hiểm cho mình. Đã có những năng lượng tiêu cực và tham – sân – si bủa vây lấy mình lúc đó. Vừa tức giận, vừa buồn, vừa thống khổ. Hiểu và ý thức phải tự cứu lấy mình nên quay về với chánh niệm của hơi thở và trí tuệ tự tánh không. Về với chính bản thể cao hơn của mình ngay lúc đó. Và mình đã được cứu.

Sadhu Sadhu

LataHa 25.11.2022

Hành trình sống với giấc mơ Người Dẫn Đường

{"email":"Email address invalid","url":"Website address invalid","required":"Required field missing"}
>