Hồi xưa cứ loay hoay mắc kẹt dò dẫm trong bóng tối. Lúc nào cũng nhìn thấy bản thân mình bị kẹt trong một đường hầm dài tối tăm, chỉ nhìn thấy ánh sáng le lói đằng xa xa xa. Cứ thế mà mò mẫm tìm kiếm con đường với một niềm tin cuối con đường là ánh sáng.

Rồi đủ mọi nhân duyên trên hàng trình, có người dìu dắt, có người nâng đỡ, có người dẫn đường. Bằng mọi hình thức khác nhau, truyền cảm hứng cho mình đi cũng có; tròng cái còng tay vào người lôi mình đi xềnh xệch cũng có; rồi có người vừa đi vừa “chửi” cũng có. Ai cũng là thầy, đâu cũng là pháp.

Gần đây phát nguyện sám hối, quan sát bản thân liên tục và thực hành bài học thế giới là tấm gương phản chiếu của mình; rồi học bài khó hơn nữa là bất kỳ nhân duyên nào xuất hiện trước mặt mình đều là pháp. Nguyện để học, nguyện để hiểu và nguyện để đi qua.

Hôm nay có cơ hội ngồi với “đại ca” giữa lịch trình làm việc dày đặc. Hai thầy trò có nhiều chia sẻ về những điều thú vị hai đứa khám phá ra được, rồi đùng một phát một câu nói truyền cảm hứng tự chiêm nghiệm và cùng viết ra. Trải nghiệm này làm mình nhớ đến bài học của thầy David Buck – “Tôi sáng tạo khi tôi nói ra”. Và ngôn ngữ cũng là một dạng năng lượng sống. Chúng ta đang sống trong tâm thế nào thì trong vô thức chúng ta sẽ thể hiện nó qua ngôn ngữ.

Hôm nay có dịp ngồi lại với một người bạn đồng hành, người đã thúc đẩy mình đi những bước chân đầu tiên trên khai phóng năng lực của bản thân. Một hành trình cùng nhau phát triển bền vững.. Dù đi đâu, dù đi bằng phương tiện gì thì con đường dẫn đến hạnh phúc bền vững là đi bằng lòng tử tế và tâm từ bi của mỗi người.

Bức tranh này đã tìm được chủ nhân, một nơi với nhiều năng lượng của sự tự tế và từ bi. Bức tranh này cũng được vẽ từ một ảnh chụp có thật trong ngôi đền Nemichi Shrine ở Nhật Bản. Một nơi mà mình nhất định sẽ ghé thăm khi đến Nhật.
30 năm đầu đời cứ tưởng đi theo nghiệp vẽ, đã từng quyết tâm lắm về con đường này dù ngày nào đi học cũng ngồi nhóp nhép đồ ăn vặt, hóng chuyện và đi học bổ túc văn hóa nhiều hơn đi vẽ =))).

Chất liệu và tình yêu vẫn còn, chỉ là tạm cất vào kho để tập trung cho một hành trình khác.

Đó, đời người sẽ có những ngã rẽ như thế.

Bức tranh này ngày hôm nay mình đổi tên khai sinh cúng cơm từ Koi 3 thành tên mới là Đến (Hãy đi đến một cách SỐNG ĐỘNG nhất), tiếng anh là Arrival Lively. Xong!😁

LataHa 16.11.2022

Hành trình sống với giấc mơ Người Dẫn Đường

{"email":"Email address invalid","url":"Website address invalid","required":"Required field missing"}
>